MẠC SƯƠNG


Join the forum, it's quick and easy

MẠC SƯƠNG
MẠC SƯƠNG
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
MẠC SƯƠNG

Chuyên Dưa leo Baby Hà Lan, Đ/c ấp 4 Sông Trầu, Trảng Bom, Đồng Nai ĐT 0973764405!

Latest topics

» Dưa Tết Canh Tý 2020----ấp 6, xã Sông Trầu, huyện Trảng Bom, tỉnh Đồng Nai
by gacon 15/1/2020, 9:45 am

» tiemview crack
by macsuong 28/5/2018, 2:30 pm

» cà chua bi trồng hữu cơ rất an toàn cho người dùng
by macsuong 28/5/2018, 9:06 am

» Lệnh điều khiển máy từ xa
by macsuong 28/5/2018, 9:05 am

» TRẢNG BOM NƠI TÔI SỐNG
by macsuong 27/4/2018, 1:01 am

» CÀ CHUA SÔ CÔ LA GIỐNG NGA
by macsuong 27/4/2018, 12:26 am

» CÀ CHUA F1 RED GIỐNG NGA
by macsuong 27/4/2018, 12:24 am

» cụ thể là chép vào thư mục này
by macsuong 1/11/2017, 10:55 am

» Đặc Sản quê Hương Xứ Nghệ
by macsuong 8/2/2017, 11:03 am

» Cảnh sát biển Việt Nam theo dõi Hải Dương-981 vào Biển Đông
by macsuong 29/12/2015, 3:52 pm

» File word bị lội "This error message can appear if the document you are
by ngoctram.nhim 19/7/2015, 10:02 pm

» Những câu châm ngôn cuộc sống ý nghĩa
by macsuong 11/11/2014, 11:29 am

» SẢN PHẨM MỚI 10/2014
by bimbip 4/10/2014, 8:17 pm

» Bảng báo giá sản phẩm mỹ nghệ
by macsuong 30/5/2014, 4:31 pm

» Cảm ơn Trung Quốc vì đưa giàn khoan đến thềm lục địa Việt Nam và sau đó...
by macsuong 9/5/2014, 10:16 am

» TẠI SAO TÔI KHÔNG VÀO ĐƯỢC DIỄN ĐÀN?
by gacon 3/12/2013, 9:46 pm

» .....CHÚC MỪNG....
by gacon 3/12/2013, 9:43 pm

» Tạo chương trình khởi động cùng window 7
by macsuong 23/10/2013, 11:01 am

» Nồi cơm khổng tử
by macsuong 26/9/2013, 9:51 pm

» OsMonitor phần mềm giám sát mạng LAN (phần mềm giám sát mạng nội bộ, mạng văn phòng)
by piaorou86 30/3/2013, 11:39 pm


You are not connected. Please login or register

BÍ MẬT PHẬT GIÁO

2 posters

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1BÍ MẬT PHẬT GIÁO Empty BÍ MẬT PHẬT GIÁO 21/7/2009, 12:30 pm

macsuong

macsuong
,
,

 BÍ MẬT PHẬT GIÁO
BÍ MẬT PHẬT GIÁO Cover_page
ĐẠO HỌC-THẦN BÍ HỌC- THẦN THÔNG HỌC 
    Vào thời gian 30 năm trước chúng tôi truyền bá Mật tông dưới danh xưng là 
Mật tông Phật Giáo, nhưng trong thực tế, ngoài Phật Giáo ra
chúng tôi còn nghiên cứu thần bí của mọi tôn giáo và đã điểm đạo
cho tất cả mọi người theo tôn giáo của họ, bằng cách cho niệm
theo danh hiệu của đấng Giáo chủ của mỗi tôn giáo.

Chỉ trong vòng 5 tới 10 phút, rất  nhiều người đã mở con mắt thứ
ba nhìn thấy cảnh giới siêu hình, được xuất hồn, hay có những ấn
chứng khác.

     
Lể điểm đạonhập môn Huyền bí hoàn toàn miễn phí. Xin liên lạc: 
matgiao@yahoo.com
 
LÁ THIÊN THƠ CĂN BẢN DÙNG ĐỂ ĐIỂM ĐẠO

BÍ MẬT PHẬT GIÁO Heavenly_scroll_rain

Đây là lá linh phù tượng trưng cho 5 phương Phật và 5 đạo binh Trời, tượng trưng cho ngũ chi của các tôn giáo trong vũ trụ. 
     Ngày xưa, trong thời kỳbí truyền, các chư sư đã tận tay trao truyền cho nhau trải qua mấy ngàn năm nay.  Hiện nay theo lệnh của Thiên Đình, chư sư cho 
phổ truyền lá thiên thơ này để phổ độ chúng sanh chứng minh sự
hiện hữu của các thánh thần và trợ độ cho con người để quân bình
đời sống tâm linh và văn minh vật chất. Muốn thực nghiệm về năng
lực thần bí sơ khởi, người thọ pháp chỉ cần:


PHƯƠNG PHÁP TỰ ĐIỂM ĐẠO:

1/ Đối trước tượng Phật, tượng 
Chúa hay tượng của Giáo chủ mình tôn thờ, hoặc trước quyển Thánh
kinh hay các kinh sách của Phật, hay đối trước lá linh phù trên
đây, khấn nguyện thành tâm cầu xin học đạo của Thánh hiền và xin
tự nguyện giữ ngũ giới cấm. 2/ Lấy một ly nước nhỏ và niệm danh
hiệu vị mình tôn thờ 3 lần.


2/ Chắp tay cao trên trán (không
tựa vào đầu) và tiếp tục niệm danh hiệu vị mình tôn kính. Khoảng
5 tới 30 phút, đôi cánh tay của hành giả sẽ nhận được một luồng
thần lực chuyển động, hay kiết ấn hoặc mở mắt thứ 3 thấy các
cảnh giới siêu hình.


3/ Muốn nghỉ buông tay ra sẽ nghỉ.

Theo vutruhuyenbi.com

thanhloanz

avatar
.
.

Hỏi: Giới Luật nhà Phật thật vô cùng
nghiêm khắc. Như Hòa Thượng nói là "không được tà dâm, không nên có tâm
tham đắm sắc dục giữa nam nữ," ắt hẳn sẽ có người phản đối: "Như thế là
không hợp nhân đạo!" Xin Hòa Thượng khai thị cho.
Ðáp: Muốn học làm Phật thì chẳng thể vừa lòng người đặng. Quý vị muốn học làm người thì phải học làm người tốt. Tóm lại, quý vị muốn tu hành thì phải như thế!


Hỏi: Dùng cách gì để khống chế, khắc phục lòng dâm dục, sợ hãi và hoài nghi?

Ðáp: Ðừng ăn thịt, đừng ăn hành, đừng ăn tỏi, đừng ăn những thức có tánh chất kích thích; và hãy quán tưởng: "Tất cả người nam là cha tôi, tất cả người nữ là mẹ tôi"; được như vậy thì lòng dâm dục sẽ chẳng thể nảy sinh.

Do có ưu sầu nên có sợ hãi. Không có ưu sầu thì không có sợ hãi. Không
có lòng ích kỷ thì cũng không có sợ hãi. Hễ không tranh, không tham,
không cầu, không ích kỷ, không tự lợi, không nói dối, thì tự nhiên
không cần phải sợ sệt gì cả!

Vì sao có lòng hoài nghi? Bởi chẳng có tín tâm! Bán tín bán nghi nên mới đâm ra ngờ vực. Kinh Hoa Nghiêm dạy:

Tín vi Ðạo nguyên công đức mẫu.

Nghĩa là:

Ðức tin là nguồn đạo, là mẹ của mọi công đức.

Tin tưởng ở trí huệ bản hữu của tất cả chúng sanh; đó tức là không hoài nghi.

Tụng rằng:

Ngày ngày luôn nói thật,

Chẳng sợ bị chửi, đánh,

Giết ta, ta chẳng sợ,

Giải thoát, nào quái ngại!

"Ngày ngày luôn nói thật." Mọi ngày đều nên nói lời chân thật, đừng dối trá.

"Chẳng sợ bị chửi, đánh." Hãy thẳng thắn mà nói lời chân thật. Dù bị đánh bị mắng, quý vị vẫn cứ nói thật.

"Giết ta, ta chẳng sợ." Cho dù có kẻ giết quý vị, quý vị cũng đừng sợ sệt. Sợ gì chứ?

"Giải thoát, nào quái ngại!" Ðược chân chánh giải thoát thì có gì mà quái ngại, có gì mà phải sợ hãi chứ?

Hỏi: Chúng tôi phải làm thế nào để khôi phục bổn-tánh của mình?

Ðáp: Việc này thì rất dễ, song le, cũng rất khó. Muốn khôi phục trí huệ quang minh của bổn tánh thì trước nhất là phải giảm bớt dục niệm, tức là cần phải quả dục. Dục vọng mà giảm bớt thì trí huệ liền hiện tiền. Dục vọng mà dẫy đầy thì trí huệ chân chánh không thể hiện tiền được.

Cho nên, "lọc tâm, ít dục; giảm dục, biết đủ" chính là bước đầu tiên của việc tu Ðạo. Nếu quý vị có thể thanh lọc tâm trí, giảm bớt dục vọng, thì trí huệ quang minh bản hữu của quý vị sẽ xuất hiện.

Hỏi: Nhà Phật nói "Sáu Căn thanh tịnh" là nghĩa gì?

Ðáp: "Sáu Căn thanh tịnh" tức là: Mắt nhìn thấy hình sắc nhưng không bị sắc-trần làm giao động, tai nghe âm thanh nhưng không bị thanh-trần làm giao động,
mũi ngửi mùi hương nhưng không bị hương-trần làm giao động, lưỡi nếm
mùi vị nhưng không bị vị-trần làm giao động, thân không bị xúc-trần làm
giao động, và ý cũng không bị pháp-trần làm giao động, không bị cảnh
giới làm lay chuyển tức là Tam-Muội, cũng gọi là Ðịnh.

Ðịnh không hẳn là phải ngồi Thiền mới có; mà đi, đứng, nằm, ngồi, đều có thể ở trong Ðịnh. Người ở trong Ðịnh không phải như khúc gỗ hay bùn đất, cái gì cũng không biết; mà trái lại, kẻ có Ðịnh thì hiểu biết mọi thứ nhưng không bị chúng làm lay chuyển. Ðó chính là "người có thể chuyển hoàn cảnh, chứ không để hoàn cảnh lay chuyển người" vậy!

 Hỏi: Phật-tánh xưa nay gốc thanh tịnh, vậy vô-minh từ đâu ra?

Ðáp: Vô-minh từ nơi ái tình mà ra. Vô minh chính là một tên khác của ngu si.

Hỏi: Như có khi con nghe được một bài hát hoặc một khúc nhạc rất hay
thì con có thể cúng dường ca khúc đó cho chư Phật và Bồ Tát được không?
Nếu được, thì phép cúng dường phải như thế nào?

Đáp: Thì cũng là hát ca khúc đó lên thôi! Nhưng quý vị cần phải biết chắc là ca khúc đó không có tính cách dâm đãng, không gợi ý tà dâm thì mới được, mới là chánh đáng.
Hiện nay Vạn Phật Thánh Thành của chúng ta cũng có những ca khúc về
Phật Giáo, quý vị đều có thể đem cúng dường chư Phật. Chúng ta xướng
những bài tán trước tượng Phật, thì đó cũng là dùng ca khúc để cúng
Phật vậy. Trong Kinh Pháp Hoa đã có nói rất rõ ràng rằng các ca khúc,
âm nhạc, bài tán có tính cách thanh tịnh, trang nghiêm, đều có thể được
dùng để cúng Phật.
Hỏi: Làm sao để loại bỏ dâm dục ?
Đáp: Nếu đừng nghĩ tới, thì sẽ loại bỏ được. Nếu cứ liên tục nghĩ đến,
thì làm sao bỏ được ? Ngay khi những niệm này vừa khởi lên, phải biết
rõ nó. Một khi biết rõ, thì nó biến mất.

Hỏi: Bạch Hòa Thượng, có một số những người mẹ không hôn thú đang gây
ra nhiều vấn nạn xã hội, rồi sau đó là có việc phá thai ... Con tự hỏi
Hòa Thượng có ý kiến hay đề nghị gì về vấn đề này.

Đáp: Quý vị đang đề cập về những bà mẹ độc thân. Khổ thay, những người
này đã đánh mất nhân phẩm, vì thế họ không tôn trọng những luật lệ
trước khi lập gia đình. Ngày nay, những người trẻ thích khiêu vũ, xem
phim ảnh, và ca hát. Họ
hưởng thụ ăn uống, vui chơi và tìm khóai lạc. Những đam mê và hành vi
dẫn đến sự mất nhân phẩm, đến độ họ không còn ý thức việc họ là con
người. Là người, phải có hành vi của người, nhưng họ lại giống như ma
quỉ -- lén lút không tôn trọng luật lệ, muốn thử hết trước khi lập gia
đình ... và vì thế, họ có thai. Những chuyện như thế này có thể
không có gì quan trọng ở phương Tây, nhưng ở Trung Hoa thì thật xấu hổ.

Vấn đề này xảy ra do chỉ do một niệm vô minh: Nam theo đuổi nữ, nữ tìm
kiếm nam ... Bởi vì vô minh, nên hành nghiệp theo sau, sau khi hành
nghiệp tạo tác thì có danh sắc, lục nhập, xúc, và thọ hiện hữu …, tất
cả nhựng thứ này đều tạo tác bởi vô minh..
Do mê mờ, tình ái khởi sanh, tiếp theo là dục vọng muốn nắm bắt (thủ và
hữu), và sau đó là nhiều vấn đề khác xuất hiện … cho đến khi già chết
(lão, tử) đến. Toàn bộ chuỗi biến cố này được gọi là Pháp Mười Hai Nhân Duyên.
Vì người đời không hiểu Mười Hai Nhân Duyên nên, họ làm những việc trái
với đạo lý. Vì vậy vấn nạn của họ càng ngày càng lớn. Cho đến lúc họ
mang thai, sự việc càng trở nên rắc rối hơn khi thay vì dưỡng thai bào
để sinh nở, họ lại phá hủy bào thai lúc thai từ một đến bốn tháng tuổi.
Tội phá thai rất nặng. Quý vị có thể nghĩ chúng chỉ là con ma
bé nhỏ, nhưng những con ma này có những năng lực tâm linh to lớn có thể
làm quý vị chết hay mang những tật bệnh kỳ lạ, làm cho quý vị nói năng
lảm nhảm và lẫn lộn đầu óc đến khi điên dại ... Tội phá thai còn nặng
hơn tội giết người lớn. Nếu quý vị không muốn có con, tại sao lại
gây ra việc thụ thai? Tại sao rắc rối như thế? Khổ thay, đàn ông và đàn
bà không hiểu đạo lý làm người nên những vấn đề này mới xảy ra.

Để giải quyết những vấn đề này, chúng ta cần cung cấp giáo dục về tình
dục cho những người trẻ, và dạy họ đừng dính mắc vào tình ái cho đến
khi khôn lớn trưởng thành; nếu không, họ sẽ gặp những vấn nạn khó khăn.
Chúng ta phải thúc đẩy mạnh mẽ để họ tuân theo những quy tắc này .

3BÍ MẬT PHẬT GIÁO Empty Re: BÍ MẬT PHẬT GIÁO 6/8/2009, 12:40 pm

macsuong

macsuong
,
,

Khai Thị
Tình Ái và Dục Vọng là Tảng Ðá Buộc Chân Người Tu Ðạo
Cho đến hơi thở cuối cùng, cũng nên đối xử tốt với mọi người, nhưng đừng để tình ái xen vào.
Trong nghiệp sinh tử, tình ái và dục vọng là gốc chướng Ðạo. Là người tu Ðạo, bất luận đối với người hoặc đồ vật, nếu sinh ra lòng ái dục thì sẽ chướng ngại sự tu hành, làm mình không phát triển được.
Nói một cách rõ ràng hơn, ái dục là sinh tử, sinh tử chính là ái dục.
Ái dục là nguồn gốc của sinh tử. Nếu không phá vỡ tình ái dục vọng vô
minh, thì mình sẽ không thể ra khỏi biển lớn sinh tử. Làm sao để thoát
sinh tử? Rất giản dị, chỉ cần "đoạn dục khử ái," nghĩa là dứt dục vọng,
trừ ái tình, chẳng cách nào khác hơn.
Người tu Ðạo đừng nên suy nghĩ về tình ái dâm dục, càng không
nên có hành vi yêu đương. Ðối với bất cứ người nào, không nên sinh lòng
yêu đương; hễ có lòng yêu đương thì gốc khổ không thể tránh được; vì có
lòng yêu đương thì khó thoát vòng sinh tử.

Có người nói: "Con người là động vật có tình cảm, chuyện ăn uống và dâm
dục là việc tự nhiên." Chính bởi vì nhân duyên đó, nên cần phải tu Ðạo.
Trong Kinh Tứ-Thập-Nhị-Chương có dạy rằng:
Mình xem những người già như mẹ mình, những người lớn tuổi như chị,
những cô trẻ là em và những đứa nhỏ là con. Hãy Sinh ra lòng độ thoát
họ và diệt trừ những niệm ác.
Là kẻ tu đạo mình phải luôn luôn quán tưởng như vậy. Nếu quả không có
ái, phải chăng khi gặp người khác mình cứ ngậm miệng chẳng để ý đến họ?
Không đúng! Mình không chấp trước vào tình ái, không sinh lòng yêu
đương, nhưng không sinh ra lòng ruồng ghét kẻ khác, cũng không thể nói
rằng: "Bởi vì tôi không thương người ta nên tôi phải ghét họ." Ðó là
điều sai lầm. Như vậy thì thế nào là đúng? Tức là không thương mà cũng chẳng ghét ai. Không thương, không ghét chính là Trung-đạo.
Tu hành là tu cái gì? Chính là tu pháp Trung-đạo. Ðối đãi với
người mình luôn luôn bình đẳng, dùng tâm từ bi; nhưng phải luôn cẩn
thận, chớ để rớt vào cạm bẫy ái tình.

Quý-vị nên chú ý! Ðừng nên bị tình ái làm cho mê hoặc. Nếu có người gởi
cho quý-vị phong thơ tình, quý-vị cảm thấy lòng mình vui mừng, giống
như có con thỏ nhảy nhót, con tim hết sức hoan hỉ, cho rằng hễ có kẻ
yêu mình, là chuyện tốt. Sự thật là người yêu quý-vị chỉ muốn kéo quý-vị đọa lạc mà thôi.
Quý-vị thiện-tri-thức nên tựa vào chỗ này mà dụng công phu, phải thật
sự hiểu rằng: "Ái tình là thứ phiền hà vô cùng." Từ vô lượng kiếp tới
nay, sở dĩ sanh tử không thể chấm dứt được là vì sao? Chính là bị hai
chữ "ái tình" làm hại. Nếu như mình có thể "đoạn dục khử ái" thì mới có
thể siêu thoát Tam-giới, không còn sanh tử nữa.

Thứ mình thích thì mình yêu, không thích thì ghét bỏ. Hễ khi thích, tức
là mình đã sinh lòng yêu thương. Hễ khi ghét lòng mình sinh ra sự ghét
hận. Cả hai thứ, yêu, ghét đều là do tình cảm mà có. Người tu hành xử lý sự việc không dựa vào tình cảm.
Tuy nhiên cũng không thể giống như ông Quan Công, ngồi chễm chệ trên
bàn xử lý, người ta đảnh lễ, ông cũng không thèm nhìn tới. Ðối với
người, mình phải có sự hòa nhã, lễ độ, không nên cống cao, ngạo mạn,
coi thường kẻ khác.

Tóm lại, đối với người khác mình phải có lòng từ bi, tìm phương tiện
giúp đỡ họ. Lúc nào cũng nên nghĩ đến người khác và khiến họ sinh lòng
hoan hỉ. Cho đến hơi thở cuối cùng, cũng nên đối xử tốt với mọi người,
nhưng đừng để tình ái xen vào. Các vị nhớ lấy! Ðó là pháp môn vô cùng
trọng yếu.
Si Ái Triền Miên
Sự tai hại nhất trên đời là ái tình sâu đậm.
Việc cao thượng nhất là tu đạo thanh tịnh.
Quý-vị xem gốc cây nầy gồm có hai nhánh, song đôi hợp thành một, nhánh
trên nhánh dưới kết hợp với nhau, quý-vị biết đó là gì không? Ðây là do
vô lượng kiếp về trước có một đôi nam nữ thương yêu nhau rất sâu đậm.
Hai người đó phát nguyện rằng: "Tại thiên, nguyện tác tỷ dực điểu. Tại
địa, nguyện vị liên lý chi." Nghĩa là nếu sinh lên trời thì làm đôi
uyên ương hai cánh liền nhau, nếu sinh dưới đất thì nguyện làm gốc cây
liền cành. Ðôi nam nữ nầy rất chung tình, nên kết làm vợ chồng. Cả hai
người có một sở thích giống nhau, đó là: ham tiền. Người đàn ông thì
thí mạng để kiếm tiền, người đàn bà thì thích phung phí tiền, cho nên
có qua có lại hết sức hợp tình hợp ý.
Tuy nhiên, bởi vì yêu nhau quá đậm đà nên tạo ra tội nghiệp cũng hết sức sâu dầy.
Ðời đời kiếp kiếp sinh ra trầm luân, đọa lạc vào đường súc sanh, trở
thành ngạ quỷ, cuối cùng đọa địa ngục. Ðến nay đôi vợ chồng nầy biến
thành thảo mộc. Gốc cây nầy đáng lẽ gồm có hai nhánh, nhưng nó lại sinh
trưởng cùng một chỗ, nên mãi mãi ràng buộc với nhau không xa lìa.

Quý-vị thấy không, nhánh bên trái bao quanh lấy nhánh bên phải, nhánh
bên phải cũng nhào sang ôm lấy nhánh bên trái, giống như đàn ông đàn bà
hai người ôm nhau vậy. Ðó mới thấy rằng đôi nam nữ nầy tập khí ái
tình si mê, hạ liệt bao kiếp rất sâu đậm. Ngày nay chúng thành loại
thảo mộc mà cũng không bỏ được lòng si ái đó. Ở giữa hai gốc nầy có một
cục đá, mà hai người nầy quý như châu báu. Cục đá đó là gì? Nguyên lai
nólà trương mục ngân hàng của hai vị đó trong tiền kiếp.

Mấy năm trước có lần chúng tôi vào thành thuyết Pháp. Khi đi ngang qua bờ sông thấy gốc cây nầy, liền nhặt đem về.
Quý-vị nhìn xem: đầu gốc cây nầy bị chặt đứt, rễ cũng bị chặt mất luôn,
lộ ra hai nhánh rất khô cằn, song hai nhánh cây nầy vẫn triền miên ôm
chặt lấy nhau. Quý-vị không thấy đó đáng thương xót sao?


Như vậy đủ thấy rằng tình yêu càng sâu đậm thì càng nguy hiểm. Ðây không phải là chuyện nói chơi nói giỡn đâu.
Có người trong bụng nghĩ rằng: "Thầy ơi! Thầy nói Pháp này tôi không
thể tin được, bởi vì nó không có chứng minh, không hợp lý. Ðại khái
Thầy muốn dọa con nít, nói lời chiêm bao thôi." Tin hay không là do
quý-vị, tôi không có cách nào làm quý-vị tin được bởi vì đây là Pháp
rất khó nói, khó thuyết. Người đã mê luyến ái thì dù mình có nói cách
nào đi nữa họ vẫn không thức tỉnh, không chấp nhận được. Sự tai hại nhất trên đời là ái tình sâu đậm. Việc cao thượng nhất là tu đạo thanh tịnh. Không phải người ta không biết lý ấy; biết nhưng cố phạm là vì chẳng cách gì dứt bỏ thói quen đã làm trong nhiều kiếp trước.
Tục ngữ Trung Hoa có câu rằng: "Khi tay đã cầm cây củi khô
rồi, thì y khó chịu bỏ ra để đổi lấy cành hoa." Ðó là muốn ví dụ những
người luôn luôn chấp trước vào tình yêu.
Nếu mình nói với họ rằng,
hãy bỏ đi những thứ luyến ái đó để tu Ðạo là điều quý hơn, chắc chắn họ
sẽ cố chấp không muốn quay đầu lại. Rằng:
Thiên vũ tuy khoan, nan nhuận vô căn chi thảo.
Phật môn tuy quảng, nan độ bất tín chi nhân.
Nghĩa là:
Trời mưa rưới nước khắp nơi, song khó tươi nhuận cây cỏ không gốc.
Cửa Phật tuy rộng thênh thang, mà vẫn khó độ kẻ chẳng lòng tin.
Tôi đã bảo tồn gốc cây nầy lâu năm rồi. Có nhiều người tôi không muốn
cho họ thấy bởi vì có nói pháp nầy cho họ, họ cũng chẳng tin. Tôi phải
chờ cho thời điểm chín mùi rồi tôi mới nói. Ngày 24 tháng 10, quý-vị từ
khắp nơi xa xôi đến đây để triều bái, tôi đem gốc cây nầy ra Vạn Phật
Ðiện. Tuy nhiên cho đến ba tuần sau tôi mới nói là vì nếu không nói thì
e chẳng còn thời gian nữa; nên bất kể là quý-vị có tin hay không, tôi
cứ kể nhân duyên của gốc cây nầy cho quý-vị nghe.

Giảng tối ngày 12 tháng 11, năm 1982

tại Vạn Phật Thánh Thành

xem đầy đủ tại đây
chuavanphat.org
__________________
Khi
hiếu thảo, gốc rễ làm người, được trồng sâu vững thì Đạo sẽ sanh. Đạo
là con đường mình phải đi. Là khuôn mẫu để mình hun đúc cá tính, là
thước đo để mình dựa vào mà học làm người tốt.
http://www.chuavanphat.org/

4BÍ MẬT PHẬT GIÁO Empty Re: BÍ MẬT PHẬT GIÁO 6/8/2009, 12:41 pm

macsuong

macsuong
,
,

Nỗi Bất Hạnh của Cửa Phật

Tới lúc chết rồi mà vẫn cho là bí mật, bí mật, bí mật... Mật đến chỗ rơi vào địa ngục vẫn còn mật.



Tôi vừa nói cho quý-vị nghe công án của gốc cây đó, quý-vị không tin
cũng chẳng sao. Bây giờ chúng ta thảo luận đến vấn đề sau đây, tuyệt
đối không thể không tin được.

Tại sao con người phải học Phật-pháp? Ðộng cơ tối thượng không ngoài ý muốn "ly khổ đắc lạc, liễu sinh thoát tử." Song chẳng may nhiều người có chí thoát đường mê nhưng lại đi vào đường mê.

Theo Phật-giáo vì muốn thoát luân hồi nhưng bởi chẳng cẩn thận nên rất
dễ rớt vào mê hồn trận. Nếu không biết khéo dùng trạch-pháp-nhãn, sáng
suốt mà lựa Pháp, thì dễ bị những thứ tà tri tà kiến làm mê hoặc, rồi
đi làm những việc không nên làm.

Thí dụ như muốn ly khổ đắc lạc, song lỡ xẩy chân rơi vào cửa địa ngục. Lại còn những chuyện tệ hại hơn nữa, tức
là trong Phật-giáo Mật-tông có kẻ dạy phương pháp gọi là Song Tu Pháp.
Họ nói chỉ cần niệm thần chú gì gì đó, trai, gái cùng nhau tu pháp
"Hoan Hỷ Thiền." Còn nói đó là pháp cao nhất, không những thỏa mãn được
lòng dâm dục, mà còn có thể tức khắc thành Phật. Song, thành Phật đâu
phải dễ dàng như vậy! Nếu không cắt đứt lòng dâm dục, mà thành Phật,
thì rất là vô lý. Trong thiên hạ không có đạo lý nào như vậy cả.


Ðời nay, đa số con người đều tham tu cho mau cho chóng, thích đi đường
tắt. Hễ nghe nói có phương pháp huyền diệu thì liền bị mê hoặc, rồi rớt
vào lưới ma, tới lúc chết rồi mà vẫn cho là bí mật, bí mật, bí mật...
mật đến chỗ rơi vào địa ngục vẫn còn mật.



Tham Hưởng Thọ Thì Cần Gì Xuất Gia

Ðừng cố tình nói dối, đừng làm những chuyện như "bịt tai mà ăn cắp chuông."



Người xuất gia nhất định phải có một nền tảng tu hành cho vững vàng.
Nền tảng vững vàng là gì? Tức là nghiêm thủ giới luật. Người xuất gia
phải cần học thuộc lòng "Tứ Phân Luận" tức là Luật Sa-di, Luật Tỳ-kheo,
Luật Tỳ-kheo-ni, Kinh Phạm Võng, v.v... rồi nghiên cứu tường tận, thì
mới đủ tư cách làm người xuất gia.

Nếu nền tảng không vững vàng, suốt ngày hết nghĩ đến tiền bạc lại nghĩ
đến sắc dục thì "thân tuy xuất gia, nhưng tâm không nhập đạo." Như thế
thì xa cách đạo trăm ngàn dặm. Những người xuất gia nầy ở trong
Phật-giáo làm chuyện bại hoại, không thể thừa nhận họ là người xuất gia
đặng.

Người xuất gia không được đi phan duyên cái nầy, đi phan duyên cái
khác, cũng không được đơn độc đi ở một ngôi chùa nhỏ, kêu cư sĩ lại hộ
pháp. Ðơn độc tiếp thọ đồ cúng dường, hành vi như vậy không hợp với qui
luật của đức Phật chế định. Nếu như mình có những hành vi nầy, thì phải
mau mau sửa đổi, bởi vì:

Thí chủ nhất lạp mễ, trọng nhược Tu Di Sơn.

Thực liễu bất tu Ðạo, bì mao đãi giác hoàn.

Nghĩa là:

Hạt gạo thí chủ cho, nặng bằng núi Tu Di.

Ăn xong chẳng tu Ðạo, đeo sừng, đội lông trả.

Thuở xưa người chân chính tu đạo, ở nhà tranh, tự mình cày ruộng, tự
mình ăn; tuyệt đối không nhờ vào ngoại duyên. Vì mục đích diệt lòng
tham, nên họ ở nhà lá mà tu hành. Hoặc giả họ bế quan, vì muốn làm cho
học vấn và đạo đức mình được chắc thật. Nếu như chân chính tu Ðạo, thì
có thể ở một mình đơn độc, nhưng không thể đơn độc tiếp thọ sự cúng
dường của cư sĩ. Làm vậy là đem Chính-pháp biến thành Mạt-pháp, cũng là
phá hoại Phật-giáo.

Hiện tại người tu hành thích đơn độc tu ở nơi tịnh xá. Tại sao vậy? Bởi
vì nếu họ không giữ giới luật thì chẳng có người nào thấy, phạm qui củ
cũng không có ai biết được, có thể tùy tâm sở dục, muốn làm gì, chẳng
có ai quản thúc, được tự do tự tại, có thể nói rằng không có ràng buộc
gì cả. Hoặc giả có kẻ khác thì ở trong tịnh xá của mình chiêu tập một
số cư sĩ, lại nói là làm pháp này hội nọ, nhưng thực tế chỉ là mượn áo
nhà Phật, nhờ vào danh Phật để kiếm miếng ăn mà thôi.

Có những người xuất gia, không dùng tiền cúng dường của cư sĩ vào những
việc Phật sự, ngược lại lợi dụng tiền đó đi mua những vật xa xỉ, xe
hơi, làm những điều ích lợi riêng tư. Hoặc giả là mua T.V., rồi ngày
ngày coi T.V., quên lãng cả việc tụng kinh sớm tối. Hoặc giả là mua tủ
lạnh để chứa những thức ngon vật lạ. Nói tóm lại, họ đắm trước sự hưởng
thụ, tham đồ vật, tham sung sướng. Phong khí hiện tại chính thật là như
vậy. Họ đem tính chất khổ hạnh của Phật-giáo hoàn toàn biến cải, thật
là cô phụ sự khổ tâm của Ðức Thích Ca Mâu Ni Phật xưa kia vậy!

Có người nói: "Sinh ra trong thời đại nầy, mình cần phải coi T.V., cần
phải biết tin tức quốc tế, nếu không thì là đui mù, câm điếc không biết
gì cả." Bạn biết những chuyện ngoài đời rồi thì sao? Biết được chuyện ngoài đời, đến lúc chết có tránh được chăng?

Có người lại nói: "Người tu hành có thể tránh được cái chết hay sao?" Bạn
tu hành, tới khi chết cũng phải chết, song trước khi chết tâm mình sáng
suốt, tuyệt đối không phiền não, không rối ren, an nhiên mà chết. Nếu
mình không tu hành, tới lúc chết thì cũng chết vậy; nhưng chết một cách
hồ đồ, mơ màng, mê muội
. Không nhớ nam, cũng nhớ bắc, lòng không thanh tịnh, ôm hận mà chết. Ðó là chỗ khác biệt, quý-vị có biết chăng?

Ðối với người tu hành chân chính, lúc chết tâm họ rất sáng suốt, biết
mình từ đâu tới và sẽ đi về đâu; rõ ràng không có mơ hồ gì cả, không
quên đi bản lai diện mục của mình. Người không tu hành lúc tới thì mơ
màng, khi đi thì lại càng hồ đồ, cả một đời mê muội. Họ không biết gì
lý do gì mình tới, rồi vì sao đi. Cũng không biết từ đâu lại, rồi đi về
đâu. Hoàn toàn mù mịt.

Mục đích xuất gia là liễu sinh thoát tử, không phải vì hưởng thụ. Nên
khi đã đi tu rồi cần gì tham lam vật chất hưởng thụ? Có lòng tham hưởng
thụ thì cần gì xuất gia? Tôi chủ trương rằng bất luận ai muốn đơn độc
trụ một ngôi chùa nhỏ để tìm cách hưởng thụ, thì chi bằng hoàn tục cho
rồi. Bởi vì sao? Bởi vì hoàn tục so với đơn độc trụ một chùa nhỏ tốt
hơn nhiều, không tạo nên những tội nghiệp vừa kể. Ðiểm đó hy vọng
quý-vị đại chúng chú ý.

Nói rằng người tu hành đơn độc trụ nơi một chùa nhỏ mục đích không phải
là để tu hành mà tại tham đồ hưởng thụ cúng dường, câu nói đó nhất định
có nhiều người không muốn nghe. Tôi không cần biết quý-vị có muốn nghe
hay không, tôi vẫn nói vì nghĩ đến tiền đồ của Phật-giáo. Nên chi nói
ra, khiến người khác khó chịu. Thêm một lần nữa: "Phàm là người xuất
gia thích hưởng thụ, không có sự tu trì, thì bất quá chỉ đội lốt thầy
tu thôi." Hy vọng các đạo hữu khuyến khích lẫn nhau, nhắc nhở lẫn nhau,
đừng cố tình nói dối, đừng làm chuyện như "Bịt tai mà ăn cắp chuông."
Lấy vải thưa che mắt thánh.

Giảng ngày 11 tháng 11 năm 1983

5BÍ MẬT PHẬT GIÁO Empty Re: BÍ MẬT PHẬT GIÁO 6/8/2009, 12:42 pm

macsuong

macsuong
,
,

BÍ QUYẾT TU ÐẠO: TIẾT THỰC, QUẢ DỤC

(Vạn Phật Thành ngày 9 tháng 5 năm 1982)
Thế giới có thành, trụ, hoại, không; loài người có sinh, lão, bịnh, tử;
đó là đạo lý tự nhiên. Các vị nên hiểu rõ đạo lý này: thành tức rồi sẽ
trụ, rồi sẽ hoại, rồi sẽ không; sinh rồi sẽ già, rồi sẽ bịnh, rồi sẽ
chết. Nếu chẳng có thành thì chẳng có trụ, chẳng có hoại, chẳng có
không; nếu không có sinh thì cũng không có lão, không có bịnh, không có
tử.

Song nếu ta dùng vọng tưởng chấp trước để phân biệt chuyện này, thì dù
phân biệt đến hết mấy đại kiếp cũng không phân biệt rõ ràng đặng.
Phân biệt bao nhiêu cũng là hồ đồ. Vừa mới hiểu rõ được một chút thì
lại hồ đồ, thế nên ở mãi trong vòng luân hồi không thoát ra được. Nếu
muốn thoát luân hồi phải đả phá cái đạo lộ si mê vọng tưởng này thì tu
hành mới thành Ðạo, chứng ngộ bổn lai Phật quả, xưa nay vốn chẳng đi
chẳng đến, chẳng dơ chẳng sạch, cũng không tăng không giảm, cũng không
sinh không diệt, chẳng có gì là âu sầu phiền não
. Tất cả những thứ
Ngũ trược, Lục trược đều chẳng có. Song loài người không biết buông bỏ
cái giả, nên không nắm được cái chân thật; nên nói rằng:

"Xả bất liễu giả,

Thành bất liễu chân;

Xả bất liễu tử,

Hoán bất liễu sanh".

Dịch là:

"Không vất bỏ cái giả

Sao có đặng cái thật;

Không buông xả cái chết

Sao đổi thành cái sống?"


Nếu không kiềm chế tánh hư vọng cuồng dại thì trí huệ chân chính không
bao giờ xuất hiện được. Tự tánh bị che đậy bởi vô minh. Vô minh có hai
kẻ giúp đỡ, có hai tên làm kế hoạch. Bọn chúng là gì? Thứ
nhất là thức ăn, thứ hai là sắc đẹp; một cái gọi là thực dục, một cái
gọi là sắc dục! Hai thứ này giúp đỡ cho vô minh làm đủ thứ chuyện xấu
,
cho nên sách Nho có nói rằng: "Thực, sắc tánh dã." Nghiãờ là háo ăn,
háo sắc đều là bản tánh của chúng sinh vậy. Song, mình phải biết tại
sao vô minh chẳng phá đặng? Tại sao phiền não cũng không đoạn được? Trí
huệ tại sao chẳng hiện? Ðó chính là do mình có lòng tham ăn, lòng háo
sắc!

Ăn uống thì trợ giúp cho dục vọng, dục vọng lại làm tăng trưởng vô minh.
Con người sinh ra thì biết ăn, con nít sinh ra là biết uống sữa. Không
có sữa thì nó khóc, uống rồi lại muốn thêm nữa. Ðúng vậy! Lòng tham này
mới sinh ra đã có, sau khi có lòng tham ăn rồi thì sinh ra lòng tham
sắc. Con trai thì ham nữ sắc, con gái thì ham nam sắc, quyến luyến
nhau, ham muốn không chịu buông bỏ, không thể nhìn suốt được. Ăn uống
bao nhiêu thứ tinh hoa đều biến thành tinh. Hễ tinh mà sung mãn thì
sinh ra lòng sắc dục, cho nên người xưa nói rằng: "Bão noãn tư dâm dục,
Cơ hàn khởi đạo tâm." (No ấm thì nghĩ chuyện dâm dục, Ðói lạnh mới khởi
lòng trộm cắp.) Khi ăn no rồi, con trai nghĩ đến con gái, con gái thì
nghĩ đến con trai, chỉ có khởi dục niệm này. Khi nghèo thì nghĩ cách
trộm cắp, cũng vì để có đồ mà ăn, ăn rồi tình dục lại khởi lên.
Thế
nên hễ ăn cho đủ chất dinh dưỡng, mập mạp phì nộn rồi thì lại chỉ khởi
lòng dâm. Con người trước tiên là khởi lòng tham ăn, muốn ăn thật ngon
miệng, muốn ăn để thân thể cường tráng. Song ăn ít thì không đủ, mà ăn
nhiều làm sao thỏa mãn được lòng tham? Cho nên người ta chết vì sắc, vì
thực. Nếu vô minh không có thực và sắc toa rập thì chẳng có thể tác hại
được ai.

Người xuất gia ăn đồ càng dở càng tốt, không có dinh dưỡng thì lại càng
tốt nữa. Thế nên đối với vấn đề ăn uống đừng có quá coi trọng. Ăn là để
duy trì mạng sống mà hành Ðạo; không cần phải có quá nhiều chất dinh
dưỡng nhưng cũng không ăn những đồ hư hoại, khiến cho cơ thể sinh bịnh;
đó là thực hành Trung Ðạo.

Tôi rất cảm phục một người ở Ðài Loan, vị đó tức là Thủy Quả Hòa Thượng, (5) Ngài không ham tiền cũng không ham sắc. Ngài chẳng thèm nhìn đến những phẩm vật người ta cúng dường Ngài. Ðó là việc mà kẻ phàm phu không làm được,
bởi vì không ai có thể buông bỏ được lòng tham, thậm chí còn coi tiền
tài như tánh mạng. Nhưng Ngài thì rất thanh thoát, coi nhẹ tiền tài, lễ vật chất đống một chỗ ai muốn lấy gì thì lấy, Ngài không để ý tới, và để cho đồ đệ muốn ăn cắp bao nhiêu tiền cũng được (những
kẻ ăn cắp sau này đều hoàn tục). Các vị thấy đó, phải chăng sau đó Ngài
đã quản lý tiền một cách chặt chẽ hơn? Không phải vậy đâu! Không những
Ngài không quản lý tiền bạc, mà ngay đến nhìn, Ngài cũng không thèm
nhìn nữa. Các vị coi Ðịnh lực của Ngài cao như thế nào! Ngài chỉ ăn
trái cây, đậu phụng, không ăn những thức nào có mùi vị hay đồ nấu, xào,
luộc. Bởi vì Ngài không nhập theo sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp,
cho nên chứng được Sơ Quả A La Hán. Ngài tu hành cảm ứng rất lớn nên
Ngài thường bảo hộ Ðài Loan này. Có người nhận ra được Ngài là ai,
nhưng cũng có người chẳng biết được đức hạnh của Ngài, do đó nhục mạ
Ngài, gọi Ngài là "Á Dương Tăng" (ông thầy ngu dốt).


Năm nay thân thể Ngài yếu đi nên Ngài chỉ ăn một chút cháo, song có kẻ
lại phỉ báng, nói rằng Ngài đọa lạc rồi. Kỳ thật, những người đó không
hiểu được và họ đã sai lầm. Ăn hay không ăn cháo là chuyện của Ngài,
tại sao phải tìm cách xoi mói Ngài? Nếu như ai ai cũng tu hành như Lão
Hòa Thượng Thủy Quả, chẳng tham chẳng nhiễm, thì Phật Giáo nhất định
ngày càng sáng tỏ và phát triển, Chánh Pháp sẽ trụ thế
. Ngài đã làm tôi hết sức hoan hỷ, là vị đồng tu đồng Ðạo, hợp với tôi lắm vậy.

Không thể nói rằng tất cả ở Vạn Phật Thành đều tốt đẹp, đều là Phật
Pháp cả. Song mọi người ở đây đều y chiếu Phật Pháp mà thi hành, không
chú trọng đến chuyện ăn ngon, mặc đẹp, ở tốt; họ chỉ chú trọng làm sao
duy trì cái thân Tứ Ðại giả hợp này để sống là đủ rồi
. Nhu yếu của
chúng ta là Pháp, là mùi vị Pháp Vô thượng. Thế nên mỗi ngày ở Vạn Phật
Thành đều có giảng Kinh thuyết Pháp. Lúc nghe Kinh thì cần phải dũng
mãnh tinh tấn, hết lòng mà nghe giảng Kinh Hoa Nghiêm, đừng lười biếng.
Các vị nghe giảng Kinh không phải vì Sư Phụ, mà nghe là vì mình mà
nghe. Nếu các vị chuyện gì cũng biết thì không cần phải nghe, song
không phải chuyện gì các vị cũng biết cả. Những điều mình biết là thứ
Thế Trí Biện Thông, thứ thông minh có thể biện biệt, thấu đạt chuyện
đời của kẻ phàm phu. Học Phật Pháp tức là vì mình mà học, không phải là
vì Sư Phụ hay là vì người khác mà học. Các vị hãy ghi nhớ, đừng để cho
thời gian trôi qua vô ích, rồi sau đó có hối tiếc thì đã trễ
__________________
Khi
hiếu thảo, gốc rễ làm người, được trồng sâu vững thì Đạo sẽ sanh. Đạo
là con đường mình phải đi. Là khuôn mẫu để mình hun đúc cá tính, là
thước đo để mình dựa vào mà học làm người tốt.
http://www.chuavanphat.org/

Theo http://khongtu.com

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết