Bài học 1:
Thấy quạ ngồi trên cây cả ngày mà không làm gì, thỏ con hỏi:
- Tôi có thể ngồi cả ngày mà không làm gì như anh không?
- Tất nhiên rồi! Sao lại không nhỉ? - quạ nói.
Vậy là thỏ con ngồi dưới đất nghỉ ngơi. Bỗng cáo già xuất hiện vồ lấy thỏ và ăn thịt.
Bài học rút ra: Để được ngồi không, bạn phải ngồi ở vị trí rất, rất cao.
Bài học 2: Những viên đá lớn
Một
giáo sư, chuyên gia về quản lý thời gian đang sử dụng phương pháp trực
quan để dạy cho một nhóm sinh viên thương mại. Khi đứng trước nhóm sinh
viên đạt được thành tựu cao, ông nói: “Ðây là lúc kiểm tra”.
Thấy quạ ngồi trên cây cả ngày mà không làm gì, thỏ con hỏi:
- Tôi có thể ngồi cả ngày mà không làm gì như anh không?
- Tất nhiên rồi! Sao lại không nhỉ? - quạ nói.
Vậy là thỏ con ngồi dưới đất nghỉ ngơi. Bỗng cáo già xuất hiện vồ lấy thỏ và ăn thịt.
Bài học rút ra: Để được ngồi không, bạn phải ngồi ở vị trí rất, rất cao.
Bài học 2: Những viên đá lớn
Một
giáo sư, chuyên gia về quản lý thời gian đang sử dụng phương pháp trực
quan để dạy cho một nhóm sinh viên thương mại. Khi đứng trước nhóm sinh
viên đạt được thành tựu cao, ông nói: “Ðây là lúc kiểm tra”.
Thế
rồi ông kéo ra một cái hũ khoảng 5 lít và đặt lên bàn trước mặt, rồi
đưa ra khoảng chục viên đá to cỡ bằng nắm tay cẩn thận đặt vào bên
trong hũ, mỗi lần đặt một viên. Khi chiếc hũ gần đầy, không còn có thể
bỏ thêm viên đá nào nữa, ông hỏi: “Chiếc hũ đã đầy rồi phải không?”.
Mọi
người đều trả lời: “Vâng”. Giáo sư hỏi lại: “Thật thế chứ?”. Ông lấy
phía dưới bàn ra một sọt đựng sỏi và bỏ chúng vào hũ giữa những viên đá
lớn. Rồi lần nữa ông hỏi cả lớp xem chiếc hũ đầy chưa. Lần này cả lớp
trả lời: “Có thể là chưa”. “Tốt”. Nói đoạn ông lấy từ dưới bàn ra một
xô cát, và bắt đầu trút vào trong hũ, cát len lõi vào những viên đá lớn
và những hòn sỏi nhỏ. Một lần nữa ông hỏi hũ đã đầy chưa. “Chưa đầy”.
Cả lớp la lên. Ông lại nói: “Tốt” và lấy một bình nước trút vào trong
hũ đến khi ngập miệng bình.
Ông nhìn cả lớp và hỏi: “Cốt lõi của sự minh họa này là gì?”.
Một
sinh viên nôn nóng đáp: “Cốt lõi chính là dù thời gian biểu của chúng
ta có kín đi chăng nữa cũng không quan trọng, nếu thực sự cố gắng chúng
ta luôn có thể thêm vào”.
“Không phải vậy” Giáo sư trả lời: “Ðó
không phải là điều chủ yếu. Chân lý của thí dụ này chính là nếu chúng
ta không đặt những viên đá lớn trước tiên, thì chúng ta không bao giờ
bỏ hết tất cả vào được”.
Những “viên đá lớn” trong cuộc đời các
bạn là gì? Thời gian bạn ở bên cạnh người thân yêu, những niềm tin, sự
học, những ước mơ, những động cơ chính đáng của bạn, chỉ bảo hoặc tư
vấn cho người khác. Hãy nhớ đặt “NHỮNG VIÊN ÐÁ LỚN” đó trước tiên, nếu
không bạn sẽ không bao giờ có được tất cả. Vì vậy, tối nay, hoặc sáng
mai, khi bạn nhớ đến câu chuyện trên thì hãy hỏi chính mình: NHỮNG VIÊN
ÐÁ LỚN trong cuộc đời ta là gì?
Manutd TV
rồi ông kéo ra một cái hũ khoảng 5 lít và đặt lên bàn trước mặt, rồi
đưa ra khoảng chục viên đá to cỡ bằng nắm tay cẩn thận đặt vào bên
trong hũ, mỗi lần đặt một viên. Khi chiếc hũ gần đầy, không còn có thể
bỏ thêm viên đá nào nữa, ông hỏi: “Chiếc hũ đã đầy rồi phải không?”.
Mọi
người đều trả lời: “Vâng”. Giáo sư hỏi lại: “Thật thế chứ?”. Ông lấy
phía dưới bàn ra một sọt đựng sỏi và bỏ chúng vào hũ giữa những viên đá
lớn. Rồi lần nữa ông hỏi cả lớp xem chiếc hũ đầy chưa. Lần này cả lớp
trả lời: “Có thể là chưa”. “Tốt”. Nói đoạn ông lấy từ dưới bàn ra một
xô cát, và bắt đầu trút vào trong hũ, cát len lõi vào những viên đá lớn
và những hòn sỏi nhỏ. Một lần nữa ông hỏi hũ đã đầy chưa. “Chưa đầy”.
Cả lớp la lên. Ông lại nói: “Tốt” và lấy một bình nước trút vào trong
hũ đến khi ngập miệng bình.
Ông nhìn cả lớp và hỏi: “Cốt lõi của sự minh họa này là gì?”.
Một
sinh viên nôn nóng đáp: “Cốt lõi chính là dù thời gian biểu của chúng
ta có kín đi chăng nữa cũng không quan trọng, nếu thực sự cố gắng chúng
ta luôn có thể thêm vào”.
“Không phải vậy” Giáo sư trả lời: “Ðó
không phải là điều chủ yếu. Chân lý của thí dụ này chính là nếu chúng
ta không đặt những viên đá lớn trước tiên, thì chúng ta không bao giờ
bỏ hết tất cả vào được”.
Những “viên đá lớn” trong cuộc đời các
bạn là gì? Thời gian bạn ở bên cạnh người thân yêu, những niềm tin, sự
học, những ước mơ, những động cơ chính đáng của bạn, chỉ bảo hoặc tư
vấn cho người khác. Hãy nhớ đặt “NHỮNG VIÊN ÐÁ LỚN” đó trước tiên, nếu
không bạn sẽ không bao giờ có được tất cả. Vì vậy, tối nay, hoặc sáng
mai, khi bạn nhớ đến câu chuyện trên thì hãy hỏi chính mình: NHỮNG VIÊN
ÐÁ LỚN trong cuộc đời ta là gì?
Manutd TV