Tình thơ mộng (Bài thơ 19t- Chép lại để không quên)
Đăng ngày: 13:49 04-01-2012
Thư mục: THƠ CA
Vẫn biết không thể còn được cùng nhau bước trên con đường hoa mộng ấy
Không được bước theo em đọc tặng bài thơ tình dang dở
Không được ngâm nhau nghe câu thơ cả hai ta đều ưa thích
Không được nhận những bông hoa nhỏ xíu em ép tặng anh mà anh không rõ tên vì em còn giấu
Không được ngồi bên nhau kể về những con đường mùa thu xao xác lá vàng rơi và những đam mê cồn cào khát vọng.
Sao trong anh hoài hiện hữu khu phố xưa, ngôi trường cổ kính
hình bóng em, áo trắng vẫn đi về theo từng giấc mơ hoang
Sao trong anh: mắt biếc, môi hồng chập chờn niềm thương, nỗi nhớ
Chẳng thể tàn phai trong anh bóng hình xưa đã ăn sâu vào từng nhịp thở
Chẳng thể xoá nhoà mầu mây, sắc nắng một thời kỷ niệm đắm say ta hằng ấp ủ.
Chẳng thể nào em ơi.
Anh và em giống như hai đường thẳng
cắt nhau rồi mỗi lúc lại càng xa
Ta cũng chỉ mong bèo hợp rồi tan, tan rồi lại hợp...
Như Ngưu Lang, Chức nữ còn thấy mặt nhau.
Mà sao em ơi...chẳng thể nào có được.
Dòng đời như bầy ngựa hoang dầy xéo khu vườn ta yên tĩnh
dẫm nát những bông hoa
dẫm nát những trang thơ
dẫm nát một mối tình.
Để chiều nay ta lang thang trên con đường dài vô địa chỉ
cũng là lá vàng rơi thê lương
cơn gió lang thang không lối đi về
Một ban công có bông hoa lan muộn màng khoe sắc mầu dài dại
Lắng nghe bản nhạc thâm trầm, buồn bã lạc ra từ một cửa sổ rêu phong loang lổ tuổi đời năm tháng
Thấy lòng mình thêm băng giá
và tâm hồn tuyết lạnh chẳng hề tan.
Đi bên nhau giữa mùa thu chưa tàn
Qua bao mùa xuân chưa hề gặp mặt
ta lại thấy nhau với trái tim của ngày xưa dù đôi điều đã khác
Anh- Lặng lẽ thâm trầm
Em - dịu dàng, sâu sắc
Ta đọc tặng em nghe những vần thơ của ngày xa cách
về cánh buồm ra khơi vẫn ngóng bến bờ xa
về con sông chảy hoài vẫn trở về với biển
Em yên thương sao em chẳng nói gì
cứ im lặng để lòng anh bối rối
Khi gặp em, anh như con chim thức giấc qua đêm ríu rít hót mừng ánh sáng
anh như tia nắng xuân đầu tiên phá tan lạnh giá mùa đông, ngập tràn ấm áp
Em yêu thương! sao em chẳng nói gì
cứ im lặng cho lòng anh tan nát.
Thôi em ơi chớ vội nói điều gì
Cho anh được đọc trong mắt em như ngày xưa vẫn thế
cho anh được gọi tên những cảm xúc trong em
như ngày xưa...
em nhỉ?
Nín đi em
nắng ấm lên rồi
giữ hộ nhau kỷ niệm buồn vui
áo trắng, thơ duyên, hoa xưa, tóc bím.